Tôi đã đúng khi chọn chồng dù anh học chưa hết cấp hai
Có lẽ anh không phải là mảnh ghép hoàn hảo của tôi, mà là mảnh ghép phù hợp nhất trong cuộc đời này.
Ngày tôi lên xe hoa về nhà chồng, không ít người thân quen từ bạn bè cho đến họ hàng ngạc nhiên, không biết vì sao tôi lại chấp nhận. Tôi và anh là sự đối lập, chỉ nhìn thôi ai cũng nói tôi đã sai lầm. Vâng, tôi là cô gái Sài thành có học thức đàng hoàng, ngoại hình cũng xinh xắn, dễ mến, không ít chàng trai thầm thương. Chồng tôi là anh chàng tỉnh lẻ, học chưa hết cấp hai. Nhiêu đó thôi mọi người cũng đoán được sự khác biệt giữa chúng tôi nhiều như thế nào. Từ bỏ cuộc sống nhộn nhịp nơi phố thị, tôi bước vào cuộc sống của anh với bao khó khăn, ngỡ ngàng, thất vọng và cố gắng.
Bảy năm bên nhau, chúng tôi đã trải qua đủ các cung bậc của cuộc sống. Hạnh phúc là khi tôi và anh cùng chắp tay quỳ lạy tổ tiên ông bà hai bên, hay là khi ánh mắt hai đứa cùng trìu mến nhìn về thiên thần nhỏ đáng yêu vừa chào đời. Đau khổ là khi hai vợ chồng phải gồng lưng trả nợ vì lỡ dại vay ngân hàng hộ người ta. Hay là lúc trộm vào viếng thăm nhà đã cuỗm mất chiếc xe tay ga chưa chạy được một năm.
Tan nát là khi vợ bảo với chồng là vợ đang làm hồ sơ đi hợp tác lao động nước ngoài để có tiền kiếm đứa con. Là khi gây gổ, chồng đã cho vợ hai cái tát trong vô thức... Để rồi nước mắt vỡ òa của chúng tôi khi tôi không đi nước ngoài vì đã có bầu. Là giọt nước mắt của người đàn ông khi thốt ra lời xin lỗi vợ giữa đêm khuya, khi vợ vừa bước thấp bước cao vô nhà.
Còn có tủi hờn khi chồng không thích chở vợ con đi hàng quán hay vui chơi, đi đâu cũng chỉ có vợ chở con đi thôi. Thế nhưng ấm lòng mỗi khi trời lạnh là luôn có ấm nước nóng cho vợ tắm, hay nồi nước xông mỗi khi cảm lạnh, cũng như nửa đêm tăng nhiệt độ điều hòa hay chỉnh cái chăn cho ngay ngắn... Để rồi, sau bao sóng gió, ngày hôm nay tôi được nở nụ cười, nụ cười cho sự an lòng. Có lẽ anh không phải là mảnh ghép hoàn hảo của tôi, mà là mảnh ghép phù hợp nhất trong cuộc đời này. Mỗi chúng tôi, ai cũng có quyền được nhu cầu hạnh phúc, nhưng đừng đặt hai chữ hạnh phúc cao quá mà xa tầm với. Hãy để nó đơn giản và gần gũi như luôn bên cạnh chúng ta mỗi ngày.
Quỳnh Hoa 03/10/2025Ngày anh đưa chìa khóa két sắt, tôi biết mình chọn đúng chồng
Không phải ngày nào tôi cũng thấy chồng mình lãng mạn, nhưng chỉ cần nhìn cái két sắt ở góc nhà, tôi lại thấy tim mình mềm đi.
Từ ngày tay hòm chìa khóa, tôi yêu chồng hơn. Nếu ai hỏi tôi, khoảnh khắc nào khiến tôi yêu chồng hơn cả lúc mới yêu, chắc tôi sẽ trả lời, đó là ngày anh đặt vào tay tôi chùm chìa khóa két sắt và tài khoản ngân hàng rồi bảo: "Từ nay em giữ hết, anh chỉ...
Đọc thêmGặp được cô gái 'đúng người đúng thời điểm' nhờ VnExpress
Sắp tới có lẽ là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời tôi và em.
Chợt nhớ lại cách đây bảy tháng trước, tôi phải nhờ đến VnExpress làm cầu nối tìm cơ duyên gặp bạn đời. Tôi biết VnExpress cũng rất tình cờ. Vài hôm trước khi quyết định viết bài, tôi trò chuyện với một người bạn ở Hà Nội, nghe bạn review về chuyên mục Hẹn hò.
Tôi làm việc trong lĩnh vực pháp...
Đọc thêmTôi dần mất kiên nhẫn với bạn trai chỉ học hết cấp ba
Càng gắn bó, tôi càng thấy khoảng cách học vấn ảnh hưởng đến sự hòa hợp.
Tôi 30 tuổi, tốt nghiệp thạc sĩ ngành kinh tế, làm việc trong công ty nước ngoài, gia đình cơ bản, bố mẹ là cán bộ nhà nước. Công việc khiến tôi thường xuyên giao tiếp với đối tác quốc tế, đọc nhiều tài liệu chuyên ngành và tiếp xúc với môi trường năng động, hiện đại. Bạn trai tôi 33 tuổi, làm kinh...
Đọc thêmTôi sẵn sàng nâng cấp bản thân thay vì hạ tiêu chuẩn chọn vợ
Về cơ bản, tôi vẫn thích các bạn nữ ưa nhìn nhưng sẽ chỉ cảm thấy bị thu hút nếu các bạn đó thông minh và giỏi giang.
Gửi tác giả bài: "Tôi không hạ tiêu chuẩn chọn chồng dù đã 29 tuổi", khá lâu rồi tôi mới lại viết một bài trên VnExpress. Trong bài viết của bạn, tôi thấy hình bóng của mình đâu đây. Tôi là nam, lớn hơn bạn vài tuổi, đang sinh sống và làm việc tại TP HCM. Tôi...
Đọc thêm15 năm chưa một ngày được sống đúng nghĩa
Mình tôi vừa kiếm tiền để chi phí sinh hoạt, trả lãi, tiền nhà, vừa đưa đón, chăm sóc và kèm cặp con học, vậy mà vợ không ghi nhận.
Tôi 34 tuổi, vợ kém 3 tuổi, có hai bé 4 tuổi và hơn hai tuổi. Tôi làm kỹ thuật, vợ làm công nhân gần được một năm. Sinh ra trong gia đình nghèo, đông con nên tôi vất vả từ nhỏ. Năm 18-19 tuổi tôi đã phải gánh nợ vì bố mẹ ốm đau đến giờ. Năm 29...
Đọc thêm