Sợ con thiếu thốn khi nghỉ công việc chính để học lên cao
Trong thời gian đi học, tôi vẫn có thể làm thêm, lo cho con nhưng sẽ không được đầy đủ như lúc toàn tâm đi làm.
Tôi 30 tuổi, có hai con nhỏ ngoan và khỏe, làm việc tại công ty vốn đầu tư Trung Quốc, mức lương đủ sống. Tôi làm việc từ thứ hai đến hết thứ bảy hàng tuần. Ngoài ra, tôi dạy thêm tiếng Trung buổi tối, kinh doanh online, tổng thu nhập đủ sống và lo cho các con. Thật sự tôi rất bận, hầu như không có thời gian cho bản thân. Bố mẹ tôi ở nông thôn, không có lương hưu nên không thể giúp đỡ được về kinh tế, tôi còn phải phụ thêm. Chồng tôi có cũng như không, tôi tự gọi là "chồng chềnh", gánh nặng kinh tế đè lên vai tôi.
Những năm gần đây, cùng với xu hướng học tiếng Trung, tiếng Trung trở nên rất hot, nhận được sự quan tâm của bạn trẻ cũng như toàn xã hội. Tôi muốn học lên cao học để nâng cấp bản thân, có thể tìm được môi trường giáo dục tốt rồi xin việc khác, mở trung tâm, tự làm điều gì đó cho mình. Tôi sợ rằng đi làm thuê, vài năm nữa mình già đi, nếu công ty làm ăn thua lỗ, mình sẽ không xin được việc khác vì đã có tuổi.
Học cao học cũng là ước mơ của tôi nhưng còn gánh nặng kinh tế? Trong thời gian đi học, tôi vẫn có thể làm thêm, lo cho con nhưng sẽ không được đầy đủ như lúc toàn tâm đi làm. Thật sự cảm thấy rối lòng, một bên là trách nhiệm, một bên là mong ước của bản thân. Xin quý độc giả cho tôi lời khuyên, tôi xin chân thành cảm ơn.
Hải Hạnh 28/08/2024Vợ con thiếu thốn, chồng ở nhà tìm việc đúng đam mê
Ngày ngày anh ở nhà, lướt mạng, đọc sách, uống cà phê, chờ... công việc đúng sở thích.
Chồng tôi mất việc hơn nửa năm nay. Tôi hiểu ai cũng có lúc khó khăn, mất phương hướng nên đã động viên chồng, bảo anh đừng buồn, rằng mình sẽ cùng nhau vượt qua. Nhưng điều khiến tôi mỏi mệt nhất không phải là chuyện mất việc mà là sự thờ ơ, ung dung của anh sau đó.
Ngày ngày anh ở nhà,...
Đọc thêmVợ không để tôi thiếu thốn nhưng phải sống theo ý em
Tôi không được em chia sẻ bất kỳ điều gì, giống như em chỉ lợi dụng sự có mặt tôi trong cuộc sống của em.
Tôi 40 tuổi, em 35 tuổi, cưới được 9 năm và có bé trai 8 tuổi. Em là cô gái tỉnh lẻ lên Sài Gòn học và làm việc, sống độc lập, không phụ thuộc gia đình. Chúng tôi có chung hoàn cảnh là không có cha, tôi sống cùng gia đình sau của mẹ, còn em ở với ông bà. Có lẽ vì đồng cảm...
Đọc thêmTừ thiếu gia đổi xe liên tục tán đổ hoa khôi, giờ tôi chỉ muốn lên núi
Người ta thường nói: “Khổ trước sướng sau”, tôi lại phải học cách sống ngược lại, khi sướng quá, dễ dàng quá, tâm trí trở nên mỏi mệt.
Tôi trẻ tuổi, có thể gọi là con ông cháu cha, 29 tuổi, nam giới, con cả trong một gia đình có hai anh em. Hiện tại số tài sản do tôi sở hữu gần 2 triệu USD. Đầu năm nay, tôi cưới vợ. Vợ tôi có thành tích tốt, tư duy tốt, đối nội đối ngoại...
Đọc thêmCó nên nghỉ việc để tiện chăm con dù tài chính gia đình bấp bênh
Tôi 35 tuổi, sinh bé được 5 tháng và chuẩn bị đi làm lại; làm trong ngành dịch vụ, theo ca.
Hai gia đình nội ngoại không ai có thể chăm bé nên tôi thuê dì ruột lên Hà Nội phụ chăm con cùng từ khi mới sinh. Tôi thường làm từ 6h-14h hoặc 4h-22h, không có ngày nghỉ hoặc lễ tết. Công ty cách xa nhà, tôi đi xe bus mất tiếng rưỡi, mỗi tuần được nghỉ một ngày không cố định.
Tôi thường xuyên...
Đọc thêmBố mẹ chồng đề nghị tôi để con lại khi lên thành phố làm việc
Tôi mới lấy chồng một năm, đang mang thai con trai đầu lòng và dự sinh cuối năm nay.
Vợ chồng tôi đều là nhân viên văn phòng với mức thu nhập trung bình, đủ lo cho con cái có cuộc sống đầy đủ. Chồng hoạt bát, vui vẻ, biết phụ vợ việc gia đình, tuy đôi lúc vô tâm nhưng điểm này tôi chấp nhận được và cũng tự biết cân bằng cảm xúc, không để bản thân phải buồn nhiều. Từ lúc mang...
Đọc thêm