Home
Menu

Ở bên tôi, bạn gái ngày càng mệt mỏi, không vui

Chúng tôi đều nhận ra lỗi lầm của nhau nhưng tình cảm trong em không còn nữa, tôi có nên dừng lại?
Tôi cùng cô ấy trải qua gần hai năm yêu nhau. Chúng tôi khác nhau về sở thích, quan điểm lẫn cách sống, nhưng khi đó tình yêu màu hồng lấn lướt tất cả. Cho đến một ngày, sự mệt mỏi càng lớn dần, em bắt đầu im lặng. Tôi có thể nhận ra tình cảm kia không còn như trước nữa. Có một ngày chúng tôi ngồi lại nói chuyện với nhau, em nói tình cảm đã nhạt rồi, càng lúc càng cảm thấy chán. Em bảo dù thế nhưng vẫn còn yêu tôi và muốn tìm lại tình cảm đó, không muốn cả hai mất nhau.
Tôi suy nghĩ rất nhiều về điều đó vì vốn dĩ với tôi, tình cảm là thứ không bao giờ lấy lại được. Chúng tôi đều nhận ra lỗi lầm của nhau nhưng tình cảm trong em không còn nữa. Tôi có nên dừng lại để giải thoát cho em không? Tôi cảm thấy em có vẻ nặng nề mỗi khi cả hai nói chuyện với nhau. Tôi vẫn còn yêu em rất nhiều, em là lý do duy nhất để tôi còn ở lại đất nước này. Mất em, có lẽ sẽ rất đau đớn nhưng cứ mỗi ngày nhìn em mệt mỏi, không cảm xúc, tôi cũng không vui. Mong được các bạn chia sẻ cùng tôi. Chân thành cảm ơn.
Hoàng Nam 23/10/2025

Càng ngày vợ càng không thể khiến tôi vừa lòng

Vợ không thể đáp ứng được những kỳ vọng của tôi, cuộc hôn nhân này đã đến hồi kết sau 8 tháng chung sống.
Tôi 25 tuổi, cưới được 8 tháng. Khi còn học đại học, những buổi chiều ngồi trong thư viện, tôi và cô ấy vô tình chạm mặt nhau. Cô ấy rất trầm lặng, khác hẳn với những cô gái khác trong lớp. Thoạt đầu, tôi chỉ nghĩ cô ấy là một người nghiêm túc, dần dần nhận ra sự... Đọc thêm

Càng lớn tuổi, bố tôi càng buồn khi không có con trai

Càng lớn tuổi, tôi thấy ông càng nghĩ ngợi nhiều hơn, tiếc vì không còn ai mang họ của mình, sau này mất ai là người thờ cúng.
Bố tôi ngoài 60 tuổi, có ba con gái đều đã lập gia đình. Cuộc sống của mấy chị em tôi không giàu sang, thành đạt, chỉ đủ ăn đủ mặc. Bố tôi là cháu đích tôn của dòng họ, nhà ông bà nội chỉ có mình bố là trai, còn lại ba người con khác là gái. Thời của... Đọc thêm

Càng cố quên anh, tôi càng đau khổ

Có lúc tôi tự trấn an: "Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy", được một hai ngày rồi lại nhớ anh.
Chia tay rồi, tôi cố tìm sự an lạc qua những bài pháp về duyên nợ của các thầy sư, để dằn lại những con sóng hỗn độn cứ lăn tăn trong lòng. Mọi chuyện rồi sẽ qua và tôi tin một ngày nào đó sẽ quên được anh, sẽ gặp được đúng chàng trai là chồng và yêu... Đọc thêm

Tôi càng cự tuyệt, chủ doanh nghiệp càng quyết liệt theo đuổi

Tôi 26 tuổi, làm việc tại Hà Nội, là người vô tính; gần đây tôi rất sợ hãi khi có một người đàn ông cuồng nhiệt đeo đuổi mình.
Anh ta là người nước ngoài, là bạn của cấp trên tôi. Tôi phiên dịch giúp và hướng dẫn anh ta cách đóng tiền, đỗ xe dưới hầm. Xong việc, anh ta hôn vào tiền rồi đưa cho tôi khoảng ba triệu đồng với ánh mắt không hề đứng đắn, khiến tôi tức giận.... Đọc thêm

Bố càng lớn tuổi, tần suất xem phim nóng càng nhiều

Bố tôi 70 tuổi, bảo vệ về hưu, được mọi người nhận xét là hiền, "nhiều chữ" nhưng có một nỗi buồn khó nói là bố hay coi phim nóng.
Khi còn học lớp chín, tôi phát hiện tủ của bố đầy đĩa phim, rồi tôi âm thầm đi vứt cách nhà 3 km. Vài năm sau, chú vào chơi, bố và chú kêu tôi ra khỏi phòng, mượn máy tính và đóng cửa phòng lại. Tưởng chừng bố càng lớn sẽ càng chín chắn hơn,... Đọc thêm