Luôn đề phòng mọi thứ sau lần 'thập tử nhất sinh'
Đã bốn năm trôi qua nhưng những kí ức, hình ảnh về lần tai nạn không thể nào tan biến.
Năm 2020, trong lúc chờ xử lý hồ sơ để đi du học Nhật Bản, không may vào tháng 3/2020, tôi bị tai nạn, được chẩn đoán là đa chấn thương: gẫy xương hàm trên và dưới bên trái, gẫy mấy răng cửa, gẫy xương quai xanh bên trái, gẫy xương quay tay phải, gẫy ngón cái bàn tay phải, chấn thương sọ não, dập phổi trái, đứt nửa tai trái, còn các vết xước và rách da thì toàn thân. Cuộc đời may mắn cho tôi sống lại sau 15 ngày hôn mê và mất một năm rưỡi sau để khôi phục tới 96% như ban đầu.
Khi xảy ra sự cố là lúc dịch Covid lan rộng nên bệnh viện phong tỏa, hạn chế đi lại. Thật vất vả cho người thân khi tôi lấy đi bao nhiêu nước mắt, tiền của. Chỉ vì vài chén rượu, uống cho vui và cả nể, lấy lòng, cứ uống nên mới say, điều khiển xe máy đâm vào tường, cũng may không gây thiệt hại tới người khác. Qua nhiều đợt phẫu thuật, tôi về gặp gia đình. Chính những người uống rượu cùng tôi hôm đó chẳng ai tới thăm hỏi, dù chỉ là một lời động viên. Lúc vui vẻ xưng hô có anh có em, lúc hoạn nạn thực sự mới biết ai là bạn, chỉ trách bản thân không đủ tỉnh táo.
Trước đây, tôi là người vui vẻ, cởi mở nhưng sau tai nạn, tính cách trở nên nhạy cảm hơn, thích một mình, ít giao tiếp và sợ giao tiếp. Đã bốn năm trôi qua nhưng những kí ức, hình ảnh về lần tai nạn không thể nào tan biến. Dù gặp rất nhiều sóng gió vì bị dập cơ thể, ảnh hưởng nhiều về não do chấn thương, lúc đó ngay cả người thân cũng không biết rằng tất cả ký ức về con số không: không thể ngồi, không thể nhai, không thể đi lại, vệ sinh không có nhận thức... Nghĩ lại mà đau khổ lắm.
Nhưng bằng tất cả sự cố gắng, tôi đã qua Nhật Bản du học. Giờ tôi học Senmon Kaigo, về điều dưỡng. Việc học khó hơn vì não không ghi nhớ được nhưng tôi vẫn cố vì bỏ cuộc là thất bại. Chỉ mỗi tôi một tính cách so với cả trường học nên khó giao tiếp, cởi mở. Cảm giác luôn sợ một lần bị đau nữa sẽ tới nên lúc nào cũng có cảm giác đề phòng bất cứ thứ gì. Năm đó 25 tuổi, giờ là 29 tuổi. Buồn lắm mọi người ơi.
Thành Nam 17/03/2024Mệt mỏi khi luôn phải đề phòng vợ
Thật lòng tôi cũng mệt mỏi, vừa phải vật lộn với cuộc sống, ở nhà thì phải đề phòng vợ, vậy đâu là nơi để tôi nghỉ ngơi.
Tôi 36 tuổi, vợ 34, lấy vợ mười năm và có ba bé, kinh tế ổn. Nói chung, cuộc sống vợ chồng cãi vã thì phải có nhưng không đáng kể. Vợ tôi ăn nói không suy nghĩ nên nhiều lần làm ba mẹ, người thân hiểu lầm là hỗn. Tôi cố gắng xoa dịu mối quan hệ gia...
Đọc thêmBố mẹ dành mọi thứ tốt nhất cho em, về già lại muốn tôi chăm lo
Mùa hè vừa rồi mẹ nói em trai nghèo, sau này tôi có nuôi bố mẹ không?
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn miền Bắc, có hai chị em, tôi và em trai. Từ lúc sinh em, mẹ nói tôi phải nhường em và giúp mẹ chăm sóc em. Tôi đã làm như thế, chăm học, làm việc nhà, làm kinh tế giúp mẹ (bóc lạc, quét lá, kiếm rau lợn...) dạy em thi đỗ vào lớp chọn một trường cấp 3 ở huyện. Khi là con của bố...
Đọc thêmChồng ngoại tình, mẹ chồng soi mói, ba chồng đánh giá tôi thấp
Từng có công việc ổn định, đầy năng lượng, yêu đời, lấy chồng rồi tôi thành cái bóng cam chịu trong gia đình ngột ngạt và áp đặt.
Tôi không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng hôm nay thực sự không thể nhịn được nữa. Mẹ chồng tôi rất ích kỷ, luôn muốn tôi ở nhà nấu ăn, chăm sóc cả gia đình. Trước đây tôi làm ngân hàng nhưng nghỉ vì công việc không ổn định và vì phát hiện...
Đọc thêmChồng đi nhậu với bạn rồi quên luôn sinh nhật tôi
Sinh nhật tuổi 33 của tôi, không hoa, không quà, không lời chúc từ chồng, im lìm như một ngày bình thường.
Tối qua, sau khi dọn dẹp nhà cửa, cho con ngủ xong, tôi ngồi lặng ở góc bếp. Chồng tôi về muộn vì có cuộc nhậu với bạn bè. Vào nhà, anh vẻ mặt mệt mỏi, hơi say, vừa nằm vừa lướt điện thoại giải trí. Tôi tới ngồi gần rồi hỏi nhẹ rằng hôm nay có gì đặc biệt không anh. Anh...
Đọc thêmLo cho gia đình nhiều nhất nhưng luôn biết chuyện sau cùng
Em trai mắc nợ vài trăm triệu đồng khi sang Nhật, gia đình lại tiếp tục giấu tôi, sau đó không giải quyết được mới cho tôi biết.
Tôi sinh ra và lớn lên ở gia đình nông thôn. Mẹ buôn gánh bán bưng; cha không giỏi, giờ tai biến vẫn đi được nhưng lâu lâu hay quên. Trước giờ chuyện lớn nhỏ đều do mẹ quyết định. Nhà có 4 chị em, tôi là chị cả, em gái kém một tuổi, em trai 30 tuổi độc...
Đọc thêm