Lo cho gia đình nhiều nhất nhưng luôn biết chuyện sau cùng
Em trai mắc nợ vài trăm triệu đồng khi sang Nhật, gia đình lại tiếp tục giấu tôi, sau đó không giải quyết được mới cho tôi biết.
Tôi sinh ra và lớn lên ở gia đình nông thôn. Mẹ buôn gánh bán bưng; cha không giỏi, giờ tai biến vẫn đi được nhưng lâu lâu hay quên. Trước giờ chuyện lớn nhỏ đều do mẹ quyết định. Nhà có 4 chị em, tôi là chị cả, em gái kém một tuổi, em trai 30 tuổi độc thân, em út 28 tuổi. Em gái kế có chồng, gia đình đủ ăn, ở gần hay qua lại biếu cha mẹ miếng cá miếng thịt, em út và tôi ở Sài Gòn. Có lẽ tôi là người ăn ngay nói thẳng nên dù có lo lắng cho gia đình thì mẹ vẫn giấu tôi rất nhiều việc, tôi luôn là người biết sau cùng.
Tôi đã lập gia đình 8 năm, tôi và em kế thế hệ 8x nên rất thiếu thốn, nhưng biết đỡ đần cha mẹ, một trái ổi ngon tôi cũng để dành cho mẹ từ nhỏ. Cha tôi không giỏi, một mình mẹ quán xuyến lo cho mấy chị em. Chuyện bắt đầu khi em trai tôi nghỉ học từ năm lớp 9, em quậy phá không chịu học. Ba chị em gái tôi học tới cao đẳng, đại học, rất hiếu thảo với cha mẹ. Em trai trước giờ chỉ được một lần mua cho mẹ bịch hủ tiếu. Cách đây 3 năm, em trai đòi đi Nhật, mẹ và em gái kế tán thành việc này, bảo là đi ra ngoài khỏi quậy phá mẹ. Tôi phản đối vì biết tính em, "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời". Từ ngày nghỉ học tới khi lên máy bay, em quậy phá cũng phải 500 triệu đồng. Em nói đi 3 năm sẽ gửi tiền về cho mẹ trả nợ, nhưng chỉ gửi được 80 triệu đồng rồi im hơi, trong khi biết mẹ tôi vay tiền để cho em đi.
Trong khoảng thời gian ở Nhật, em điện thoại về nói là thẻ hư, thẻ khóa... bảo mẹ gửi tiền sang. Cứ một vài tháng mẹ lại gửi cho em, hai triệu, năm triệu, sáu triệu đồng, tới số tiền khoảng 50-60 triệu đồng, tôi chỉ biết thế vì mẹ giấu. Tháng tư vừa rồi, em về nước vẫn không thấy trả đồng nào cho mẹ, hàng ngày còn lấy tiền của mẹ để ăn sáng, đi cà phê, rồi nằm ở nhà chơi game. Tháng 5 vừa rồi, em bay qua Nhật làm tiếp, đi được vài hôm điện thoại về báo đang nợ khoảng 400 triệu đồng. Lúc đầu, em tôi gọi cho em gái thứ ba bảo là thua chứng khoán, xin cầu cứu 300 triệu đồng. Vừa rồi, mẹ điện thoại lên nhờ vợ chồng tôi gọi cho em, nhờ đứng ra bảo lãnh, mượn danh vợ chồng tôi cho mượn để hàng tháng em chuyển khoản về trả.
Chồng tôi là người nhân, hiếu, đạo, nghĩa. Tám năm qua, vợ chồng tôi lo lắng, sắm sửa cho mẹ nhiều, từ trước ra sau mộ ông bà, rồi từ cái loa, điện thoại, nệm, tivi, phụ tiền sửa mộ ông bà..., đều là tiền của chồng tôi lo, trong khi vợ chồng tôi chưa có nhà ở Sài Gòn. Chúng tôi vừa mua được căn chung cư cách đây một tháng bằng sự nỗ lực của hai vợ chồng. Chồng tôi không thích nói láo, thẳng tính, đã từ chối việc đứng ra mang danh hộ.
Mẹ nhờ vợ chồng em út, mới cưới hai năm, hỏi kỹ sự việc thì em trai tôi khai là vay để cho vay lại nên bị đổ bể số tiền 400 triệu đồng, lãi cao 30 triệu đồng mỗi tháng. Em trai hứa sau khi được giúp đỡ thì hàng tháng sẽ chuyển tiền về trả. Tôi không đồng tình với việc em trai cứ sai lầm rồi lại để mọi người giải quyết hộ. Vợ chồng tôi góp ý mẹ bảo lãnh em về rồi làm công nhân, làm vườn, làm gì cũng được, kiếm được tiền thì trả mẹ, không thì coi như mẹ cho em. Còn hơn em ở nước ngoài, biết đâu sau lại gây thêm cục nợ nữa, chắc sẽ bán nhà cửa.
Mẹ và hai em gái đều nhất trí để em trai ở nước ngoài làm, sợ em về nước lại quậy phá. Tôi buồn vì mẹ và các em không tán thành ý kiến của tôi, quyết xoay tiền gửi sang cho em trai trả nợ. Trong nhà, vợ chồng tôi là người lo cho cha mẹ nhiều nhất về tài chính. Tôi không kể công, vì thấy trong khả năng của vợ chồng tôi. Điều làm tôi buồn và thất vọng là có chuyện gì trong gia đình, tôi cũng là người biết sau cùng. Người ta đi làm 3 năm mang về cho cha mẹ vài trăm triệu đồng. Em tôi đi 3 năm mang số nợ khoảng 700 triệu đồng (300 triệu đồng chi phí học, bay, số còn lại gây nợ ở nước ngoài).
Xin cho tôi lời khuyên. Tôi rất thất vọng về mẹ, hụt hẫng và muốn không liên lạc về gia đình tôi nữa. Tôi muốn buông bỏ, tập trung cho gia đình nhỏ của mình. Tôi sai ở đâu?
Hiền Hòa 16/06/2025Nhiều lần muốn mua xe hơi xịn cho vợ nhưng cô ấy nhất định từ chối
Cứ mỗi lần vợ từ chối như vậy, tôi lại cảm thấy thất vọng, như thể vợ không cùng chung chí hướng.
Tôi 32 tuổi, là quản lý của một công ty xây dựng, thu nhập ổn định, cuộc sống đủ đầy. Vợ tôi 31 tuổi, là giáo viên dạy văn, dịu dàng và chăm lo gia đình. Chúng tôi có một cô con gái 5 tuổi, khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Những năm đầu hôn nhân, tôi cảm thấy mình là người may mắn khi...
Đọc thêmLuôn đề phòng mọi thứ sau lần 'thập tử nhất sinh'
Đã bốn năm trôi qua nhưng những kí ức, hình ảnh về lần tai nạn không thể nào tan biến.
Năm 2020, trong lúc chờ xử lý hồ sơ để đi du học Nhật Bản, không may vào tháng 3/2020, tôi bị tai nạn, được chẩn đoán là đa chấn thương: gẫy xương hàm trên và dưới bên trái, gẫy mấy răng cửa, gẫy xương quai xanh bên trái, gẫy xương quay tay phải, gẫy ngón cái bàn tay phải, chấn thương sọ não,...
Đọc thêmBạn gái luôn cho mình là nhất
Có lần ăn lẩu, thấy nước lẩu ít nên tôi gọi quán xin thêm, em bảo ăn vậy đủ rồi, gọi thêm làm gì rồi giận tôi cả buổi đó.
Tôi 34 tuổi, quen em một năm. Em 30 tuổi, người nhỏ nhắn, bố mẹ nông dân. Em làm ở thị xã, chúng tôi cách nhau 40 km, mỗi tuần tôi chủ động chạy lên gặp em một lần. Những ngày không gặp nhau, chúng tôi nhắn tin và gọi video. Những khi tôi bận việc, em nhắn...
Đọc thêmĐọc nhật ký chồng, tôi bàng hoàng khi biết anh có ý định tự tử
Tôi đọc thử thì càng đọc càng khóc nấc lên, cảm giác tội lỗi, đau khổ bủa vây tâm trí.
Tôi 45 tuổi, chồng 50 tuổi, kết hôn đến nay đã hơn 20 năm, con cái cũng lên đại học hết rồi. Tôi đang rối, không biết phải làm như thế nào, kể với ai nên tâm sự lên đây, mong mọi người cho tôi xin chút lời khuyên. Chồng tôi là một người chồng, người cha rất tốt và trách nhiệm. Ngoài xã...
Đọc thêmChồng nhất định ly hôn sau khi tôi đánh bạc online
Tôi biết sai, đã làm mọi chuyện để mong anh tha thứ, cho cơ hội được chăm lo gia đình, anh nhất định không đồng ý.
Tôi cưới chồng 10 năm, chưa từng biết tới đánh bạc online. Một năm gần đây, vô tình lướt mạng xã hội, nghe họ nói về kiếm tiền online, có người mỗi ngày kiếm được vài trăm nghìn đến vài triệu đồng. Tôi theo nhóm đó lên mạng kiếm thử. Lúc đầu tôi cũng kiếm...
Đọc thêm