Home
Menu

Tạm biệt anh, người trong giấc mơ không có thật

Không có ai đang chờ em, không có ai đang tìm em, không có ai thuộc về em trên cõi đời này.
Em đã đi tìm anh suốt bao năm tháng, qua bao lần đổ vỡ, bao lần đau, bao lần nước mắt rơi xuống mà không ai nhìn thấy. Đã có những khoảnh khắc em tưởng chừng con tim mình không thể chịu đựng thêm được nữa, tưởng rằng chỉ cần một vết nứt nữa thôi, tất cả sẽ sụp đổ. Nhưng rồi, em vẫn tiếp tục bước đi, vẫn hy vọng, vẫn tin rằng đâu đó trên thế gian này, có một người đang chờ em. Có những đêm dài, em tự hỏi mình đã sai ở đâu. Có phải em quá lạnh lùng, quá khép kín, quá cố chấp trong những suy nghĩ của riêng mình? Có phải em chưa đủ bao dung, chưa đủ kiên nhẫn, chưa đủ dịu dàng để giữ một ai đó ở lại?
Đã có lúc em tin rằng chỉ cần thay đổi, chỉ cần học cách yêu thương một cách khác, chỉ cần mở lòng thêm một chút... em sẽ tìm thấy anh, thế nhưng em đã hoàn toàn sai. Không phải em chưa đủ tốt, không phải em chưa đủ cố gắng, mà ngay từ đầu anh chưa bao giờ tồn tại. Anh không phải là người em đã vô tình lướt qua, không phải người em đã đánh mất trong một khoảnh khắc vô tâm nào đó. Anh đơn giản là chưa từng có mặt trên thế gian này.
Em đã tìm anh trong những bản nhạc, trong từng con chữ, trong những câu chuyện về những con người bao dung và thấu hiểu. Khi vô tình nghe một giọng hát trầm lắng, em ngỡ rằng đó là anh, người có giọng nói dịu dàng và ấm áp. Rất tiếc, anh chỉ có trong một bài hát không tên. Khi đọc câu chuyện về một người thấu hiểu và đủ kiên nhẫn để ở lại, em đã hy vọng rằng đâu đó trên thế gian này, sẽ có một người như thế dành cho em. Rồi em nhận ra, đó chỉ là những dòng chữ vô hồn, không phải một con người thật sự có thể chạm vào em. Anh chỉ là một ảo ảnh, một điều không có thật, một giấc mộng mà em tự dệt nên để an ủi bản thân giữa những ngày cô độc.
Người ta nói: "Mây tầng nào sẽ gặp gió tầng ấy", có phải đám mây của em quá thấp nên chưa bao giờ có thể chạm tới cơn gió của mình? Hay ngay từ đầu, chẳng có cơn gió nào dành cho em? Cuộc đời em ngay từ khi bắt đầu đã là những nghịch lý khó giải. Em yêu biển, yêu những con sóng vỗ về, yêu sự mênh mông vô tận của đại dương, nhưng lại không thể đứng trên mặt nước. Ngay khi bước chân chạm vào thuyền, em đã chóng mặt, buồn nôn, không chịu nổi sự chao đảo. Em yêu núi, yêu cảm giác đứng trên đỉnh trời, dang tay đón gió, nhưng càng lên cao, hơi thở em càng khó nhọc, như thể chính cơ thể đang phản kháng lại những gì em khao khát nhất.
Em yêu sự bao dung nhưng lại chưa bao giờ tìm thấy một vòng tay thực sự đủ kiên nhẫn để giữ em ở lại. Em yêu những cuộc trò chuyện sâu sắc nhưng chưa bao giờ gặp một ai đủ kiên trì để lắng nghe em đến tận cùng. Em yêu một người như anh nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp được anh. Anh giống như một cơn gió lướt qua cuộc đời em mà em không thể giữ lại, như một ngọn đèn trong đêm tối mà em cứ ngỡ đã chạm đến, nhưng khi vươn tay ra, tất cả chỉ là ảo ảnh. Có lẽ, cả cuộc đời này em chỉ đang cố gắng đi tìm một điều không tồn tại.
Em đã đứng giữa những ngày cô đơn, tin rằng ở đâu đó trên thế gian này, có một người dành riêng cho mình, hóa ra em đã sai, không có ai cả. Chẳng có ai. Tận sâu trong lòng, em đã biết điều đó từ rất lâu nhưng vẫn cố chấp níu giữ chút hy vọng mong manh, bây giờ không còn nữa. Không còn điều gì để mong đợi, không còn giấc mơ nào để nuôi dưỡng, không còn ai để tin rằng một ngày nào đó sẽ xuất hiện và thay đổi tất cả.
Em từng nghĩ rằng nếu một ngày nào đó thực sự nhận ra rằng anh không tồn tại, em sẽ khóc, đau đớn đến mức không thở nổi. Nhưng không, em chỉ thấy trống rỗng. Một khoảng không vô tận nuốt lấy em, như thể em chưa từng có mặt trên đời này, như thể chính em cũng chỉ là một cơn gió thoảng qua, không ai nhớ đến, không ai chờ đợi. Có lẽ, đau đớn nhất không phải là mất đi một điều gì đó, mà nhận ra rằng nó chưa bao giờ thuộc về mình.
Có người sẽ nói rằng em quá kén chọn, quá cầu toàn, quá cố chấp. Họ sẽ nói rằng nếu em chịu mở lòng, chịu đặt xuống những kỳ vọng, sẽ tìm được một ai đó. Thế nhưng họ không hiểu, không ai hiểu. Họ không biết em đã thử bao nhiêu lần, đã bước vào bao nhiêu mối quan hệ, đã yêu và đã đau ra sao. Họ không biết em từng đặt hết lòng tin, từng sẵn sàng đánh đổi tất cả để giữ lấy một người, từng chấp nhận tổn thương chỉ để có cơ hội ở bên ai đó lâu hơn một chút.
Cuối cùng, em vẫn không thể tìm thấy anh. Không phải vì em không đủ yêu mà vì em chưa bao giờ tìm thấy một ai đó mà khi ở bên cạnh không còn cảm thấy lạc lõng giữa thế giới này nữa, chắc người đó không tồn tại. Vậy nên, tạm biệt giấc mơ của em. Nếu có kiếp sau, liệu mình có gặp nhau không? Liệu ở một thế giới khác, một thời gian khác, anh có thật sự tồn tại? Liệu anh có thể dang tay ra với em, gọi tên em một cách chân thật, hay em vẫn chỉ là một kẻ mơ mộng, mãi mãi đi tìm một điều không có thật?
Nếu có kiếp sau, liệu anh có biết rằng em đã đợi anh cả một đời? Có lẽ, điều đó cũng không còn quan trọng nữa. Bởi vì, ngay cả việc nói tạm biệt, cũng chỉ là một hành động đơn phương. Bởi vì, anh chưa từng có mặt ở đây để nghe em nói.
Vy Vy 06/01/2025

Tạm biệt bà ngoại yêu quý của cháu

Sự ra đi của bà để lại nhiều bài học cho cháu về việc dạy dỗ con cái, tình yêu thương trong gia đình, trách nhiệm báo hiếu cha mẹ.
Hôm nay, bà đã mãi mãi rời xa chúng cháu. Cháu mong bà ra đi thanh thản, không còn phải chịu sự dày vò về thể xác và tinh thần nữa. Ngày trước bà hay nói, cả nhà có mỗi đứa cháu ngoại là cháu gái, nên bà rất yêu thương cháu, có quà cáp gì đều cho cháu... Đọc thêm

Tám tháng nơi xứ người giành lại con từ chồng cũ

Ngày ôm con vào lòng sau những tháng xa cách, tôi biết dù cuộc đời nhẫn tâm đến đâu, bản thân vẫn đứng vững vì con, vì chính mình.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có bảy anh chị em. Ba mất cha mẹ từ nhỏ, lớn lên trong khó khăn, ông có thể chịu đựng gian khổ nhưng suốt hơn 50 năm chìm đắm trong cờ bạc, khiến gia đình lúc nào cũng túng thiếu. Mẹ tôi vì ghen tuông và những tổn thương... Đọc thêm

Ngột ngạt khi con gái tám tuổi quá quấn bố

Mỗi lần tôi đi chơi, con hỏi đi đâu, với ai, rồi bắt về sớm, tỏ ra buồn rầu dù tôi chỉ ra ngoài gặp bạn bè vào cuối tuần.
Tôi là bố đơn thân của bé gái tám tuổi, chăm sóc con năm năm nay. Từ nhỏ con là bé gái thường xuyên thể hiện tình yêu thương với bố. Cụ thể, mỗi ngày đều thích thơm vào má bố, nhưng càng lớn con càng thể hiện nhiều hơn, dù ở chỗ đông người, con cũng... Đọc thêm

Khi cuộc sống tạm ổn, tôi lại chẳng còn em

Tôi là tác giả bài: “Hối hận khi nói lời chia tay bạn gái", thật buồn là chúng tôi đã quyết định kết thúc.
Em nói không thể tiếp tục đi chung con đường với tôi nữa. Dù không quá bất ngờ nhưng trong thật tâm tôi thật sự đau đớn. Em nói chúng tôi hãy sống cuộc đời của mình, rồi một ngày nào đó khi gặp lại biết đâu đủ duyên sẽ bắt đầu một hành trình khác. Tôi biết đó là... Đọc thêm

Tám năm làm dâu, em chưa từng biếu ba mẹ tôi đồng nào

Em chưa bao giờ nấu cho ba mẹ tôi bữa cơm; dịp giỗ chạp trong họ, em chưa về quê một lần, tết về một lúc như khách ghé thăm.
Ngày em trai đòi cưới vợ, mọi người trong gia đình đều phản đối vì sau nhiều lần tiếp xúc thấy em dâu luôn ra vẻ tiểu thư, ăn diện dù ba mẹ hai bên đều là người lao động vất vả. Em trai nhất định cưới người vợ này nên ba mẹ tôi cũng xuôi theo. Tám năm... Đọc thêm