Home
Menu

Có nên tạm gác hạnh phúc riêng để lo cho con trai và mẹ già bệnh tật

Tôi từng có lúc nghĩ rằng với hoàn cảnh của mình nên ở vậy nuôi con, nhưng từ sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn luôn khát khao một mái ấm.
Tôi 36 tuổi, sinh ra trong gia đình nghèo ở miền Trung. Tôi từng có vợ và một con trai, năm nay cháu 7 tuổi, nhưng vợ chồng hiện tại đã đường ai nấy đi. Mẹ tôi nay đã già và không được bình thường về sức khỏe tâm thần nên con trai hiện ở bên nhà ngoại. Tôi từng có lúc nghĩ rằng với hoàn cảnh của mình nên ở vậy nuôi con, nhưng từ sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn luôn khát khao một mái ấm. Tôi ao ước có một gia đình bình thường như bao người khác: một mái ấm giản đơn, một bữa cơm đầm ấm bên nhau sau ngày dài mệt nhọc, cùng kể cho nhau nghe những gì đã trải qua trong ngày, cùng nhau nói về những dự định tương lai, hay chỉ đơn giản là được nhìn thấy con trẻ vui đùa mỗi ngày.
Một mái ấm mà nơi đó vợ chồng có sự đồng cảm sâu sắc với nhau, yêu thương nhau, cùng nhau hưởng niềm vui khi mọi thứ thuận lợi, thành công, cũng như san sẻ với nhau lúc khó khăn, nghịch cảnh, đó mới là điều trân quý nhất trên cuộc đời này. Ước muốn là vậy, nhưng nhìn lại thực tế, tôi lại đắn đo suy nghĩ. Mẹ tôi đã già và bị bệnh, con tôi còn nhỏ và vẫn phải chu cấp lâu dài. Cộng thêm hoàn cảnh gia đình tôi thuộc diện nghèo khó ở quê, liệu rằng có mấy ai chấp nhận hoàn cảnh của tôi?
Tôi là độc giả của mục Tâm sự và Hẹn hò một thời gian dài. Khi đọc những bài viết ở đây, tôi đã có những giây phút xúc cảm, rung động và thầm ước mình có được cơ hội để đến với một ai đó. Nhưng mỗi khi đọc đến những dòng như "kinh tế ổn định", "công việc thu nhập ổn định" hay "gia đình cơ bản", trong tôi lại man mác một nỗi buồn. Bởi thực tế, tôi của hiện tại không có một gia đình hoàn hảo, công việc không thể nói là ổn định, khi tôi đang làm việc ở nước ngoài. Về kinh tế, tôi không có gì gọi là vững vàng. Dù đã 36 tuổi, nhưng đến giờ tôi mới chỉ để dành mua được một miếng đất nhỏ ở quê và một khoản dư tầm 500 triệu, vẫn chưa xây được nhà.
Theo mọi người, tôi có nên tạm từ bỏ ý định tìm một mái ấm để tập trung lo cho mẹ và con trai không? Là người từng trải, tôi nhận thức sâu sắc rằng nếu hai người đến với nhau mà không có sự đồng nhất về tam quan, không đồng cảm và thấu hiểu cho nhau, cũng như không cùng tầng nhận thức, sẽ rất khó đồng hành lâu dài. Vì vậy, dù rất mong muốn một mái ấm đúng nghĩa nhưng tôi cũng sợ với hoàn cảnh của mình, nếu không tìm được đúng người, mọi thứ sẽ còn phức tạp hơn. Mong mọi người giúp tôi một giải pháp phù hợp. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Mạnh Hải 06/10/2025

Bất chấp tất cả quay lại với tình đầu, tôi sống hạnh phúc

Từ khi chúng tôi quay lại với nhau, chồng hết mực cưng chiều tôi cho tới giờ.
Đọc bài viết "20 năm giấu kín mối tình đầu", thấy giống chuyện tình của tôi quá. Tôi cũng có mối tình thời học sinh trong sáng và người ấy không từ mà biệt làm tôi rất đau lòng. Nhà bạn trai cách năm km nhưng không gặp tôi một lần để nói tại sao lại từ bỏ như vậy. Bạn trai tôi đậu đại học và không... Đọc thêm

38 tuổi, nợ nần và bệnh tật nhưng gia đình luôn thúc ép lấy vợ

Mọi người đâu biết tôi phải một mình chống chọi với cuộc sống khó khăn như thế nào, bản thân lại không thể nói ra được.
Tôi 38 tuổi, sinh ra trong gia đình không khá giả nhưng cũng đủ ăn và có dư xíu. Quá khứ tôi là niềm tự hào của ba mẹ trong 4 anh em, không phải vì giỏi hay thành đạt gì mà chỉ là tôi ngoan hiền, chịu khó làm ăn, không chơi bời lêu lổng. Thời thanh niên, khi anh em... Đọc thêm

Chán nản dù gia đình hạnh phúc, có nhà riêng và hơn tỷ tiết kiệm

Tôi 33 tuổi, có chồng yêu thương và một con ngoan ngoãn, cuộc sống gia đình trôi qua bình lặng.
Tôi làm kế toán ở thị trấn, lương 10-12 triệu đồng tùy tháng. Chúng tôi có nhà riêng, sổ tiết kiệm của riêng tôi là hơn một tỷ đồng. Gọi là ổn định nhưng tôi thấy cuộc sống quá nhàm chán. Hàng ngày đi làm về, nấu ăn, ăn uống, giải trí chút rồi lại tiếp tục công việc vào ngày hôm sau.... Đọc thêm

Muốn sinh con nhưng sợ bé dị tật hoặc di truyền bệnh của tôi

Tôi không thể ngưng thuốc khi mang thai do bác sĩ tâm thần khuyên, nhưng lại sợ con bị dị tật nếu dùng thuốc.
Tôi 39 tuổi, làm nhân viên văn phòng ở một công ty FDI lương 25 triệu đồng, lấy chồng được ba năm nhưng chưa có con. Sẽ chẳng có chuyện gì nếu tôi là người bình thường nhưng tôi lại bị bệnh tâm thần phân liệt. Trong gia đình tôi, chỉ có duy nhất người bác bên mẹ bị bệnh... Đọc thêm

Nhìn ba bệnh tật giày vò, con - người đàn ông 40 tuổi khóc nghẹn

Dẫu biết cuộc đời một con người không tránh khỏi sinh - lão - bệnh - tử, nhưng làm sao con có thể không đau lòng.
Con không nhớ rõ từ khi nào mình bắt đầu có ký ức, nhưng ký ức của con lấp đầy những câu chuyện ngày xưa, rất lâu trước khi con ra đời. Con ghiền những câu chuyện ngày xưa ba má kể về hành trình gia đình mình vượt qua bom đạn, những lần cận kề cái chết, những ngày... Đọc thêm