Home
Menu

Ngày nào cũng nghĩ cách để được về sống gần mẹ

Tôi thương mẹ lắm, ba mất sớm, mẹ nuôi chị em tôi ăn học nhưng lớn lên đứa nào cũng đi xa.
Tôi thuộc thế hệ 9X đời đầu, vợ chồng đang gồng mình để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Vợ chồng tôi cũng khó khăn vì trước đây chồng thất nghiệp sau đợt dịch Covid, giờ mới dần ổn định lại. Mỗi ngày tôi làm tám tiếng ở công ty, sáng dậy vội đi làm, tối về cơm nước lại hết ngày, thấy cuộc sống quay vòng vòng như vậy vô nghĩa quá. Tôi ao ước phải chi mình có vốn lớn, có thể mạnh mẽ về quê ở với mẹ hoặc ở quê có công việc gì đó gần nhà. Nay điện thoại về hỏi thăm, nghe mẹ nói bị ốm, uống thuốc mà chưa bớt cảm, tôi chạnh lòng. Tôi buồn nhưng không dám để lộ ra, sợ mẹ biết. Tôi thương mẹ lắm, ba mất sớm, mẹ nuôi chị em tôi ăn học nhưng lớn lên đứa nào cũng đi xa. Chúng tôi rủ mẹ ở chung nhưng mẹ bảo thích ở quê.
Tôi thấy mình vô dụng, chưa lo được cho mẹ, đêm hay niệm phật mong mẹ khỏe mạnh, ngày nào cũng nghĩ cách để được về sống gần mẹ. Tôi viết những dòng này mà lòng đau thắt, nghẹn cổ họng, nước mắt rơi. Tôi lại mở máy tìm việc ở quê, xem có công việc nào phù hợp không để ứng tuyển nhưng tìm một hồi không thấy, phần vì quê tôi ra ngoài thành phố tận 30 km. Tôi nghĩ lại nản, hay do bản thân chưa đủ kiên trì? Công việc của tôi hiện tại là kế toán, sáng đi làm mong tới 17h để được về với gia đình, môi trường hiện tại không thoải mái nên tôi bị áp lực, rồi lại luôn suy nghĩ mẹ ở nhà một mình lo mẹ đau ốm không có ai để cậy nhờ.
Trong lòng tôi luôn mong mỏi sẽ tìm được việc ở quê để có thể về ở với mẹ cho mẹ vui. Cả đời mẹ vì các con, giờ già lại cô đơn, lủi thủi. Tôi nhiều nỗi niềm, viết ra đây mong được mọi người chia sẻ.
Thu Thảo 25/01/2025

Từ ngày vợ cho con riêng về sống cùng, tôi hết muốn gần gũi em

Cảm xúc, sự thoải mái, cả sự ham muốn rất đỗi đời thường của các cặp vợ chồng, tôi cũng không thể cảm nhận.
Cảm xúc, sự thoải mái, cả sự ham muốn rất đỗi đời thường của các cặp vợ chồng, tôi cũng không thể cảm nhận. Tôi 35 tuổi, có vợ và một bé gái rất đáng yêu. Bé là niềm hạnh phúc và nguồn sống hiện tại của tôi. Nỗi đau tôi tâm sự ra đây sẽ rất kỳ lạ với... Đọc thêm

Em trai gần 40 tuổi chưa ngày nào mang bình yên cho người thân

Em vẫn sống cùng mẹ, sống vô tổ chức, đi đêm về hôm, dẻo miệng lừa người, không cảm thấy xấu hổ, ăn năn về những việc đã làm.
Đọc bài viết: "Chị gái đã lấy chồng, có con vẫn báo cả gia đình", tôi cảm nhận được sự bất lực của các thành viên trong gia đình tác giả khi có người nhà "báo hại" như vậy. Em trai gần 40 tuổi nhưng chưa một ngày nào làm cho gia đình tôi thấy bình... Đọc thêm

Vợ có cách sống ăn tiêu thoải mái, không cần lo ngày mai

Vợ không chịu ở phòng trọ mà đòi thuê chung cư bảy triệu đồng, tôi hỏi tiền đâu ra, vợ nói thiếu thì đi vay rồi tính.
Tôi là người miền Trung, lấy vợ Sài Gòn. Gia đình vợ có gốc gác ở đây, được thừa kế nhiều nhà đất có giá trị từ những năm 90. Nhà vợ từ ông bà, cha mẹ đến con cái đều sống kiểu phóng khoáng, chi tiêu rộng rãi, không tiết kiệm và không lo xa. Thời tôi học... Đọc thêm

Ngày nào bạn trai cũng ăn ba bữa cơm mẹ nấu

Đọc bài: "Bạn trai đón tôi đi chơi nhưng toàn ăn cơm trước ở nhà", thấy giống hoàn cảnh mình ở hiện tại.
Bạn trai tôi cũng 33 tuổi, đang làm giáo viên THCS, dạy hợp đồng cho trường, tính tình hiền lành, chất phác, giản dị nhưng khá tiết kiệm. Anh toàn ở nhà ăn cơm mẹ nấu trước khi đi chơi với tôi. Khi đi chơi thường chỉ mời tôi cà phê, xem phim hoặc dạo phố rồi ngồi ghế đá. Số... Đọc thêm

Ngày nào anh cũng đòi hỏi chuyện ấy khiến tôi thấy phiền

Anh khá sung sức, mỗi tối đều có nhu cầu, thậm chí khi tôi đang làm việc anh cũng đụng chạm để tôi đáp ứng.
Tôi 32 tuổi, ly hôn bốn năm, có con gái 6 tuổi. Tôi quen bạn trai lớn hơn mình 3 tuổi. Trong gần hai năm qua, anh luôn ở bên chăm sóc mẹ con tôi. Dù vẫn còn khó khăn về vật chất nhưng tôi biết anh yêu thương mẹ con tôi thật lòng. Trước khi dọn về ở chung với mẹ con tôi, hàng ngày... Đọc thêm