Home
Menu

Sau khi lấy chồng, tôi chỉ quanh quẩn với nỗi tủi thân

Tôi khao khát sống một cuộc sống khác, nơi tôi không phải gồng lên để làm vừa lòng ai, không phải lặng lẽ nuốt nước mắt mỗi tối.
Tôi đang ở trong cuộc hôn nhân mà đôi lúc cảm thấy chỉ có một mình. Tôi cố gắng rất nhiều, nhẫn nhịn, vun vén, hy sinh... nhưng dường như chẳng bao giờ đủ. Những điều tôi làm bị coi là hiển nhiên, những lời tôi nói bị bỏ qua, cảm xúc của tôi chẳng ai buồn để tâm. Tôi không trách ai nhưng ngày càng thấy mình nhỏ bé và vô hình trong chính ngôi nhà này. Có lúc nhìn lại, tôi không còn nhận ra bản thân, người phụ nữ từng vui vẻ, từng có ước mơ giờ chỉ quanh quẩn với nỗi buồn và sự tủi thân.
Tôi khao khát được bước ra ngoài, sống một cuộc sống khác, nơi tôi không phải gồng lên để làm vừa lòng ai, không phải lặng lẽ nuốt nước mắt mỗi tối. Rồi tôi lại nhìn hai đứa con mà không nỡ phá tan gia đình này. Chúng yêu bố, yêu mẹ, vẫn nghĩ gia đình là nơi ấm áp nhất.
Tôi sợ ánh mắt của con khi thấy mẹ không còn ở đó, sợ những tổn thương vô hình theo các con suốt đời. Tôi cứ chần chừ giữa việc bước đi hay tiếp tục ở lại. Ở lại vì con thì tôi sẽ đánh mất chính mình. Tôi không biết nữa, chỉ biết mỗi ngày trôi qua, nỗi cô đơn trong lòng tôi lại lớn thêm một chút. Tôi phải làm sao đây?
Hoài Ngọc 25/05/2025

Vững tâm hơn vì xung quanh nhiều người không lập gia đình

Mình là tác giả bài: "Không còn tin vào tình yêu sau nhiều buồn phiền", cảm ơn mọi người đã động viên.
Ở bài viết trước, do mình nghĩ đơn giản nên không viết chi tiết. Mình ở Australia, gần 40 tuổi, cuộc sống hiện tại rất ổn và bình yên sau khi trải qua giai đoạn khó khăn của người nhập cư. Có lẽ suy nghĩ của mình hơi già so với tuổi vì tự lập đã lâu. Về công việc, mình đi làm... Đọc thêm

Tôi tủi thân vì 32 tuổi chỉ cao 1m50, nặng 39 kg

Tôi nhỏ con quá, xin việc ở đâu cũng bị nhìn với ánh mắt không thiện cảm, họ bảo trông ốm yếu thế sợ làm không nổi.
Một mùa đông lạnh giá nữa lại đến. Dẫu biết rằng qua những ngày lạnh rét này sẽ là một mùa xuân ấm áp, một kỳ nghỉ tết 9 ngày để vui vẻ, sum họp bên gia đình, người thân, họ hàng và bè bạn, thế nhưng cảm giác chạy xe đi làm lúc sáng sớm với những cơn... Đọc thêm

Bài học đầu của ba: 'Đừng tính lấy tiền từ túi người khác xài'

Ở tuổi 28, con dần cảm nhận thế nào là sống, chắc thế mà con hiểu rõ hơn những niềm vui và nỗi buồn của ba.
Con còn nhớ khi học cấp hai, mỗi ngày sau giờ học, con phải phụ ba đi giao hàng. Lúc đầu, con từng nghĩ tại sao mình lại khổ thế. Bạn bè ai cũng chỉ cần học xong là có thể la cà quán xá, còn con phải vừa học vừa làm, trong khi nhà mình đâu có thiếu thốn gì. Rồi làm riết cũng... Đọc thêm

Tủi thân khi thấy bạn bè đã có nhà cửa, công việc ổn định

Càng thêm tuổi, em lại sợ vẫn ở lại thành phố, luẩn quẩn mãi ở phòng trọ, chưa có nhà cửa đàng hoàng, công việc ổn định, lập gia đình.
Em 24 tuổi, ra trường năm 22 tuổi, ngành ngôn ngữ Anh. Hiện tại, ban ngày em dạy tiếng Anh mầm non, tối dạy trung tâm tiếng Anh. Tuy nhiên, lương tháng chỉ 8-9 triệu đồng. Em dự định thi viên chức trong TP HCM nhưng còn e dè quá nên chưa đăng ký. Vậy nên... Đọc thêm

Từng sợ em nghĩ quẩn, giờ tôi sợ hơn khi em chỉ vay tiền và nói dối

Từ một đứa nhỏ nhắn xinh gái, thật thà, giờ em to béo, lù đù, dùng mọi cách nói dối để có tiền tiêu.
Em gái tôi 34 tuổi, bị trầm cảm sau sinh 5-6 năm nay, nói về nguyên nhân trầm cảm thì có một vài nguyên nhân như chuyện mẹ chồng nàng dâu, chồng gia trưởng. Tính cách em tôi yếu đuối, nói đúng hơn là đầu óc không được thông minh, khéo léo... Sau khi gia đình biết em bị trầm cảm, mẹ... Đọc thêm