Cuộc sống hạnh phúc nhưng tôi luôn có cảm giác bất an
Tôi sợ nghiệp quả từ thời cha ông lại tìm đến gia đình nhỏ thương yêu của mình, dù chúng tôi không làm gì nên tội.
Ông tôi trăng hoa, nhiều đời vợ, nhiều con rơi. Ông bỏ bà một mình nuôi các con nhỏ. Có lẽ vì vậy mà bà lao vào kiếm tiền, kể cả dùng nghề nghiệp của mình tiếp tay cho các bạn nữ lỡ dính bầu, phá bỏ thai. Rồi bà mất vì căn bệnh hiểm nghèo. Đời mẹ tôi và các chị em cũng không khá hơn. Người ham cờ bạc, ly dị, bỏ bê con cái, tái hôn cũng gặp kẻ đào mỏ, phụ bạc. Người đổ nợ phải trốn đi xa. Người thì con mất từ nhỏ. Mẹ tôi cũng mất vì bệnh hiểm nghèo.
Cha mẹ tôi đã ly dị từ lâu. Ông tái hôn với người phụ nữ bán bia mà ông cặp kè khi đã cưới mẹ, có một đứa con trai. Ông đam mê đỏ đen phải trốn nợ mấy lần, con trai ông cũng đam mê đỏ đen, nó lừa tiền nhiều người và cả người thân. Mẹ nó nay cũng bỏ đi và tuyên bố không còn quan hệ với con trai hư hỏng.
Đến đời tôi nay đã lập gia đình, có con, cảm thấy may mắn ít ra là đến hiện tại. Tôi có công việc ổn định, không có các tật xấu, thương con, lo cho gia đình. Tôi thương người, dễ đồng cảm, hay giúp đỡ người khác. Vợ tôi cũng là người có trách nhiệm, gia đình vợ có nề nếp, đạo đức, tuy không giàu có nhưng luôn hỗ trợ chúng tôi trong khả năng.
Mọi việc từng xảy ra với gia đình lớn khiến tôi từ lâu đã rơi vào trạng thái bất an, thiếu đi tình thương yêu của cha mẹ nên trong lòng luôn có một khoảng trống. Tôi sợ nghiệp quả lại tìm đến gia đình nhỏ thương yêu của mình, dù chúng tôi không làm gì nên tội.
Tôi nên làm gì để vượt qua nỗi sợ này? Xin các anh chị cho lời khuyên.
Nam Phong 02/12/2025Từ lâu tôi đã quên cảm giác hạnh phúc khi gần gũi chồng
Cảm xúc là thứ tôi không thể thay đổi, khi tình yêu không còn, tôi làm sao có niềm vui khi gần anh, chỉ như nghĩa vụ thôi.
Tôi 39 tuổi, chồng hơn tôi 5 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo toàn diện cả về vật chất lẫn tinh thần. Mẹ nhỡ nhàng với mối tình đầu và sinh ra tôi, không danh phận. Đến khi tôi 3-4 tuổi, mẹ sống chung với một người đàn ông khác cũng không có...
Đọc thêmGia đình hạnh phúc nhưng tôi vẫn thấy cuộc sống mông lung
Tôi rất yêu thương vợ con, muốn làm gì đó để giúp thêm cho gia đình nhưng đều thất bại.
Tôi 36 tuổi, sinh ra và lớn lên ở miền Trung, ba mất sớm, mình mẹ tần tảo nuôi chị em tôi lớn khôn. Biết được sự khó khăn của mẹ, anh em tôi nghỉ học từ sớm phụ giúp mẹ, trả bớt nợ chữa bệnh cho cha lúc ốm đau. Trong thời gian làm thuê, tôi tranh thủ học bằng điện, có thu nhập khá hơn chút...
Đọc thêmCuộc sống hạnh phúc của người phụ nữ từng nghĩ mình đần
Cuộc sống của tôi hiện tại khá ổn, có nhà, có đất, không nợ, có chồng thương yêu vợ và ba con ngoan ngoãn.
Đọc bài: "Lời tâm sự của một người đần" tôi thấy quá giống mình nên muốn đôi lời gửi tới tác giả. Bố mẹ tôi cũng hiền lành chân chất (trong mắt mọi người thì là bố tôi đần). Anh chị em tôi cũng vậy, không ai khôn ngoan như người ta. Anh chị tôi đều hiền lành chân...
Đọc thêmBất chấp tất cả quay lại với tình đầu, tôi sống hạnh phúc
Từ khi chúng tôi quay lại với nhau, chồng hết mực cưng chiều tôi cho tới giờ.
Đọc bài viết "20 năm giấu kín mối tình đầu", thấy giống chuyện tình của tôi quá. Tôi cũng có mối tình thời học sinh trong sáng và người ấy không từ mà biệt làm tôi rất đau lòng. Nhà bạn trai cách năm km nhưng không gặp tôi một lần để nói tại sao lại từ bỏ như vậy. Bạn trai tôi đậu đại học và không...
Đọc thêmCó bạn trai nhưng không cảm giác yêu anh ấy
Em không có tình cảm với anh nhưng vẫn đồng ý tiến đến mối quan hệ này, có phải em đang quá tệ không?
Em 20 tuổi, không có cảm giác muốn thích người nào. Có thể là do tuổi đời của em còn khá trẻ, em muốn có người yêu nhưng rất ngại tiến sâu vào mối quan hệ yêu đương. Bây giờ em có bạn trai nhưng không có cảm giác thích anh ấy. Người ấy yêu em, chăm sóc cho em nhưng phần tình cảm...
Đọc thêm