Home
Menu

Tôi đã sai khi nghĩ con học giỏi và đi du học là ổn

Kế hoạch của tôi sụp đổ không phải vì tiền hay bằng cấp, mà vì thiếu kết nối gia đình và hướng dẫn thường xuyên.
Tôi sống ở Sài Gòn, nơi nhiều bậc cha mẹ như tôi luôn cố gắng xây dựng tương lai tốt hơn cho con cái bằng tiền bạc và sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Du học Australia là kế hoạch tôi lập cho hai cậu con trai: con lớn học chuyên ngành Kiểm soát không lưu (Air Traffic Control) qua chương trình của Airservices Australia, kết hợp lý thuyết và thực hành để có việc làm ổn định. Tôi gửi con lớn đi trước học đại học và ra trường xin việc làm ổn định. Sau đó, con út, 16 tuổi với GPA 8.5, IELTS 6.5 cũng sang Australia học high school sớm, với anh trai làm chỗ dựa. Lúc ấy, tôi nghĩ mọi thứ đã suôn sẻ: các con ở đúng hướng và tôi đã hoàn thành trách nhiệm. Nhưng cuộc sống không theo kế hoạch.
Con lớn gặp một tiếp viên hàng không người Thái và yêu nhau. Chúng tôi rất mừng. Nhưng không hiểu sao hai đứa quyết định sinh con và chưa cưới xin gì. Sau đó, hai đứa không hòa hợp, bạn gái từ chối nuôi con. Con trai tôi trở thành cha đơn thân, phải cân bằng giữa ca kíp ATC căng thẳng và chăm sóc em bé - điều gần như không thể. Tôi nhận tin vào một đêm khuya ở Sài Gòn. Giọng con run rẩy qua điện thoại: "Ba ơi, con có con rồi, nhưng cô ấy không muốn ở lại". Vợ chồng tôi vội bay sang Australia bằng visa thăm thân. Chúng tôi ở đó bốn tháng. Vợ tôi là người hướng ngoại và không giỏi trong việc chăm sóc trẻ. Con trai gầy đi, mắt thâm quầng nhưng vẫn cố gắng. Visa hết hạn, chi phí Sydney quá cao, chúng tôi phải về nước.
Chỉ một tháng sau, con xin nghỉ tạm việc ở ATC Australia và ôm cháu về Sài Gòn. Tôi đón con ở sân bay Tân Sơn Nhất, nhìn cậu con trai từng mạnh mẽ nay mệt mỏi, bế đứa bé đang khóc. Con nói con không làm nổi một mình. Trong lúc hỗ trợ con lớn, tôi bỏ lỡ dấu hiệu từ con út. Khi anh trai về đột ngột, con mất chỗ dựa. Học high school ở Australia, con tưởng chừng tự do, nhưng thiếu người giám sát điểm số tụt, sa vào tiệc tùng và bạn bè - vấn đề phổ biến với du học sinh Việt Nam thiếu giám sát.
Tôi bay sang Australia một mình bằng visa ngắn hạn đến căn nhà mà vợ chồng tôi đã mua cho hai con ở. Căn nhà như một bãi rác, khắp nhà là chai rượu, vỏ bia, thuốc lá và cả bao cao su. Con trai cúi đầu xin lỗi tôi. Tôi ôm con và nhận ra mình đã gửi cậu đi mà quên kèm theo sự hiện diện: lời khuyên hàng ngày, động viên và kỹ năng sống cơ bản. Bây giờ, ngồi ở Sài Gòn, tôi nhìn tương lai của hai con: con lớn vật lộn làm cha đơn thân, có lẽ tìm việc ATC ở Việt Nam để gần nhà hơn; con út cố lấy lại đà học qua chương trình hỗ trợ trường. Kế hoạch của tôi sụp đổ không phải vì tiền hay bằng cấp, mà vì thiếu kết nối gia đình và hướng dẫn thường xuyên.
Hải Ninh 06/10/2025

Tôi sai khi nghĩ chỉ cần xinh đẹp, giỏi giang, độc thân cũng được

Không lẽ phụ nữ độc thân dù xinh đẹp, giỏi giang đến mấy cũng không bằng cưới được người chồng tử tế, giàu có hay sao?
Tôi là một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn và thường nổi bật giữa đám đông nên có khá nhiều chàng trai theo đuổi từ thời học sinh. Tôi được mọi người nhận xét là hiền lành, tính cách dễ thương với giọng nói ngọt ngào nên nhiều người yêu quý. Trước khi nói... Đọc thêm

Chồng chê tôi suy nghĩ như nông dân khi không ép con học giỏi

Tôi lui về hậu phương nuôi dạy con cái cho chồng yên tâm đi làm mà trong suy nghĩ của anh, tôi giờ ngu dốt như vậy.
Tôi 32 tuổi, là bà mẹ hai con, con trai lớn năm tuổi, con thứ mười tháng. Chồng làm ăn xa nhà nên một năm chỉ về thăm mẹ con tầm 3-4 lần. Mọi việc như chăm sóc, dạy dỗ con là trách nhiệm của tôi, còn chồng đi làm kinh tế. Vì sống xa nhau nên dù kết hôn được sáu năm, giữa... Đọc thêm

Tôi sai lầm khi chọn cô gái xinh đẹp, giỏi giao tiếp làm vợ

Dù không đi làm, em cũng không muốn nấu ăn, giặt giũ hay dọn dẹp trong khi cả ngày chỉ nằm xem phim hoặc lướt mạng xã hội.
Tôi ngoài 30 tuổi, đang giữ vị trí trưởng phòng tại một doanh nghiệp nước ngoài, công việc ổn định, thu nhập khá, nhà riêng, xe riêng. Tôi đã ao ước có một gia đình đúng nghĩa nhưng bây giờ đã trở thành người ly dị, một đời vợ.
Năm ấy, tôi quen em, một cô... Đọc thêm

Bị 'đời tát đến tỉnh' khi nghĩ mình giỏi, sẽ là ông nọ bà kia

Sự lười thay đổi, cộng với nỗi sợ rời khỏi vùng an toàn khiến tôi cứ mãi dậm chân tại chỗ.
Tôi là nữ, 33 tuổi, độc thân. Tôi muốn kể một chút hành trình sự nghiệp của mình không để khoe, cũng chẳng để than vãn, chỉ để nếu ai đó đang thấy lạc lối, chênh vênh thì biết rằng: bạn không cô đơn, mọi chuyện rồi sẽ ổn nếu bạn không bỏ cuộc.
Tôi từng là "con nhà người ta"... Đọc thêm

'Chồng học rất giỏi nhưng không chịu dạy con'

'Giờ con lớn học lớp chín rồi, ba mẹ con tôi quen việc chồng không ăn cơm cùng, không dạy con học'.
Bài viết "Vợ nói 'mệt mỏi lắm rồi, ly hôn đi'" là tâm sự của một ông chồng kể về việc vợ chồng mâu thuẫn, nhắc tới ly hôn khi vợ ra ngoài mua sắm, chồng trông con khoảng một tiếng rưỡi, con khóc và không thể dỗ bé ngủ. Qua các bình luận, có thể thấy nhiều ông chồng chăm con rất... Đọc thêm